CÔNG TY TNHH THƯƠNG MẠI VÀ KỸ THUẬT THIÊN PHONG Địa chỉ: 965/27 Quang Trung, F14, Quận Gò Vấp, TP. Hồ Chí Minh VPGD: 11.14A, Khang Gia Building, Phường 14, Quang Trung, Gò Vấp, Hồ Chí Minh. MST: 0312864774 Email: cokhithienphong@gmail.com Hotline: 0918617988 Website: Điều hướng bài viết 20 phòng gym tốt ở TPHCM có huấn luyện viên nhiệt tình chất lượng Sahara Contents 1. Hệ thống Citigym 2. Linh Trang Gym Fitness 3. Yofi Center 4. Fit365 Fitness & Yoga 5. California Fitness & Yoga 6. Fit24 - Fitness & Yoga Center 7. Vincharm Health Club 8. Getfit Gym & Yoga 9. Newlife Gym 10. Bodyfit 11. Câu Lạc Bộ Thể Hình Thẩm Mỹ HTC Fitness 12. Sau khi chia tay, Tạ Đình Phong cưới Trương Bá Chi còn Vương Phi kết hôn với Lý Á Bằng, sinh con gái Lý Yên. Năm 2012, Tạ Đình Phong và Trương Bá Chi ly hôn, 2 con trai được người đẹp họ Trương chịu trách nhiệm nuôi dưỡng. Vương Phi cũng ly hôn Lý Á Bằng không lâu sau đó. Tìm hang-chinh-hang-gong-kinh-nam-nu-kim-loai-titanium-dang-vuong-chu-nhat-sunfire-st-9277-mau-vang-vien-den-full-box giá rẻ, chất lượng trên sendo tại Bigomart.Info - Nơi bán sản phẩm hang-chinh-hang-gong-kinh-nam-nu-kim-loai-titanium-dang-vuong-chu-nhat-sunfire-st-9277-mau-vang-vien-den-full-box uy tín, đa dạng mẫu mã Giá kệ vuông, tủ đồ xếp hình tùy biến không gian GHC-2407. 600,000₫. Kích thước. Chọn một tùy chọn 30x30x30cm. 30x30x30cm. Khuyên bạn nên chọn kích thước tiêu chuẩn. Bạn cũng có thể tùy chỉnh kích thước theo nhu cầu, hãy lưu lại mã sản phẩm & chat zalo với chúng tôi. Màu . Editor Tiểu PNàng gả đến Tĩnh Vương phủ đã một tháng, Tĩnh An vương chưa từng bước vào phòng nàng một bước, vậy nên nàng cũng không biết bộ dạng vị vương gia này rốt cuộc là mập hay là chuyện này không quan trọng, quan trọng là hơn một tháng nay, bữa cơm của nàng chỉ là mấy chén thuốc, ngửi thấy mùi đã muốn nôn, nàng thật sự chịu không đã yêu cầu đổi món nhiều lần nhưng vẫn không có gì thay đổi. Nàng không thể không hoài nghi, nếu không phải Phù Dung bằng mặt không bằng lòng ngoài mặt thì đồng ý nhưng trong lòng thì không, thì chính là có người ở phòng bếp cố ý muốn chỉnh Dung ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của nàng có chút sợ hãi. Rõ ràng Triệu Như Hi không lộ ra vẻ giận dữ, nhưng ánh mắt lại lạnh buốt, không hiểu sao lại làm cho Phù Dung cảm thấy sợ hãi, không dám chậm trễ trả lời “Nô tỳ không dám lừa gạt Vương Phi, nô tỳ thực sự đã nói tới việc này với phòng bếp, nhưng lần nào phòng bếp cũng trả lời nô tỳ như vậy.”Uyển Uyển đứng một bên hầu hạ nghe xong lời nàng nói, liền tức giận “Phòng bếp lại dám không bỏ lời nói của Vương phi vào tai, quả thực khinh người quá đáng. Vương Phi, nô tỳ tự mình đi nói với phòng bếp.” Nói xong, nàng nổi giận đùng đùng, muốn đi tới phòng bếp.”Đợi chút.” Triệu Như Hi gọi nàng rằng Vương Phi muốn ngăn cản nàng đi, Uyển Uyển buồn bực dậm chân“Vương Phi, chúng ta không thể cứ im lặng như vậy mãi, cho dù ngài không được sủng, thì cũng là Vương Phi được Tĩnh An vương cưới hỏi đàng hoàng, những người ở phòng bếp sao lại có thể không coi lời nói của ngài ra gì như vậy!”Lúc trước các nàng vẫn lo lắng sau khi tỉnh lại Vương Phi sẽ hỏi tới chuyện của Diệp thiếu gia, không ngờ nàng trúng độc lại làm tổn hại đến trí nhớ, chuyện trước kia một chút cũng không nhớ rõ, mà ngay cả tính tình cũng khác trước kia, tính tình chủ tử quyết đoán cường thế, đã để ý tới người nào thì sẽ không bỏ qua, bây giờ chủ tử lại trở nên lười nhác, lạnh qua chỉ cần Vương Phi có thể bình an sống sót, đối với chuyện này các nàng cũng không quá để ý.”Uyển Uyển, không được nói bậy.” Trăn Nhi khiển trách nàng một tiếng, nhắc nhở nàng đừng quên thân phận của bản và Uyển Uyển là tỳ nữ thiếp thân của Vương Phi, trách nhiệm của các nàng là hầu hạ Vương Phi thay quần áo, tắm rửa, súc miệng. Phù Dung là tỳ nữ truyền lệnh, trông coi thức ăn chỗ này ghi là truyền lệnh tý trà tỳ nữ, mình không hiểu lắm nên ghi đại. Bạn nào hiểu thì nói với mình nhoa^_^, vì vậy chuyện thức ăn hàng ngày cũng là do Phù Dung phụ trách, các nàng vượt quá quy củ cũng không Như Hi hiểu được Uyển Uyển là cảm thấy tức giận vì nàng bị đối xử bất công. Nàng đứng dậy, không nhanh không chậm nói “Việc này ta tự đi xử lý, Phù Dung, ngươi dẫn đường đi.”Uyển Uyển sửng sốt một chút “Vương Phi là muốn đi nơi nào?”Triệu Như Hi nhẹ nói ra hai chữ “Phòng bếp.” Nói xong liền cất bước đi ra bên ngoài.”Đợi một chút Vương Phi, bên ngoài trời lạnh, trước tiên khoác áo choàng vào rồi hẳn đi.” Trăn Nhi chạy nhanh tới khoác lên cho nàng một cái áo choàng màu đỏ thấy nàng muốn tự mình đến phòng bếp, Phù Dung bị dọa sợ, nhất thời chần chừ không nhúc nhích, nghe thấy tiếng Vương Phi thúc giục lần nữa mới vội vàng chạy đường đến phòng bếp, đi qua hành lang, Triệu Như Hi bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói thê lương, cầu xin tha thứ - -”Vương gia, thiếp thân lỡ tay, xem như nể mặt tình nghĩa thời gian qua, ngài tha cho thiếp thân đi, thiếp thân không dám nữa!”Triệu Như Hi nâng mắt nhìn về nơi phát ra giọng nói, chỉ thấy cách đó không xa, có một nữ tử quỳ trên mặt đất, hai tay ôm chặt chân một nam tử khóc lóc, cầu xin tha tử khoảng chừng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi. đôi mắt thâm thúy, ngũ quan tuấn mỹ, trên người khoác một kiện áo khoác màu đen, đội mũ nạm ngọc, chân mang một đôi giày da màu đen thêu hình Bạch tử không lưu tình đá văng nữ tử kia, lạnh lùng nói “Lôi xuống.”Hai gã thị vệ một trái một phải mạnh mẽ lôi nữ tử kia đi, nữ tử tê tâm liệt phế thét gọi Vương gia, tiếng kêu đau đớn vang vọng trên không trung, càng lộ vẻ chua tử dường như thấy Triệu Như Hi đang đứng trên hành lang, đôi mắt màu đen lạnh lẽo thản nhiên liếc nhìn nàng một cái liền rời tiếng kêu gào của nữ tử kia, Triệu Như Hi cũng đoán ra được nam tử kia chính là Tĩnh An vương Sa Lãng Thần. Lúc trước nàng gả đến Tĩnh An vương phủ, bởi vì thần trí mê man, nên đều là Uyển Uyển và Trăn Nhi dìu nàng bái đường cùng hắn. Sau đó nghe Uyển Uyển nói, đêm đó hắn cũng không đến hỉ phòng, hơn một tháng qua, ngay cả đến xem nàng một cái cũng không nên trước đó nàng cũng chưa từng gặp qua hắn, nàng nghĩ chắc là hắn cũng không có gặp qua nàng. Nhưng từ ánh mắt thản nhiên của hắn vừa nãy, nàng lại cảm giác được hắn hình như biết nàng là ai, chính là không muốn để ý tới coi thường như vậy, Triệu Như Hi có ngu ngốc hơn nữa cũng hiểu được, chỉ sợ vị Vương gia này rất không thích Vương phi là có chút buồn bực nghĩ, nếu hắn không thích Vu Nguyệt Oanh, thì lúc trước kết hôn với Vu Nguyệt Oanh làm gì? Làm hại Vu Nguyệt Oanh bị buộc, cùng tình lang của nàng uống thuốc độc tự Uyển Uyển nói, trừ bỏ Vương Phi là nàng, hắn còn nạp đến bốn mươi, năm mươi cơ thiếp mươi, năm mươi người.... Mỗi người một ngày, một tháng cũng không sủng hết.”Thái phu nhân ỷ vào sự sủng ái của Vương gia, hôm qua hại Hồng phu nhân, ta xem mới vừa rồi tám phần là nàng bị Vương gia trách phạt.”Phù Dung nói. Nàng từ nhỏ lớn lên ở trong phủ, thỉnh thoảng có thể biết được một ít tin tức từ các tỷ muội nơi khác.”Nàng hại Hồng phu nhân như thế nào?” Uyển Uyển tò mò hỏi. Đến Tĩnh An vương phủ hơn một tháng, nàng đại khái biết được cơ thiếp của Tĩnh An vương tranh giành sủng ái hết sức lợi hại, việc hãm hại nhau lại nhiều vô kể.”Hôm qua nàng cãi nhau với Hồng phu nhân liền đẩy Hồng phu nhân xuống hồ sen, làm hại Hồng phu nhân chết đuối.” Phù Dung trả Như Hi nghe thấy cơ thiếp tranh chấp lại gây ra án mạng, lại nhớ tới Thái phu nhân thét chói tai bị kéo đi lúc nãy đột nhiên cảm thấy lạnh cả trước một người bạn của nàng từng nói, thân là một thê tử tốt, phải ra được phòng khách, vào được phòng bếp, còn phải đấu với Tiểu Tam, đánh thắng được lưu Tam trong vương phủ nhiều tới mấy chục người, nàng tự nhận không đấu được với các nàng, càng không có năng lực tiêu diệt lưu manh. Vả lại, nàng và Tĩnh An vương căn bản chính là người lạ, một chút tình cảm cũng không có. Nàng mới lười trông nom hắn nạp tiểu thiếp, hắn cao hứng muốn nạp tiểu thiếp cũng kệ hắn, chỉ cần hắn không sợ nhiễm loại bệnh không thể cho ai biết là tốt rồi. Cho nên nàng tuyệt đối sẽ không tham gia vào trận tranh giành này của đám cơ nữa nàng có tính khiết phích bệnh thích sạch sẽ, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện dùng chung một nam nhân với nhiều nữ nhân khác như vậy. Cái loại cảm giác này giống như xài chung bàn chải đánh răng với người khác, nghĩ đến chuyện hắn đã để cho nhiều nữ nhân dùng qua như thế, nàng đã cảm thấy ghê tởm, mất vệ lâu sau, Triệu Như Hi đã đi tới cửa phòng bếp. Đầu bếp La Minh Mậu thấy nàng lập tức đi lên nghênh tiếp “Tiểu nhân tham kiến Vương Phi, không biết Vương Phi tới đây có gì phân phó?” Dáng người hắn cao gầy, khoảng chừng bốn mươi, năm mươi tuổi, khuôn mặt mang theo chút kính Như Hi nói thẳng mục đích mình đến đây “La sư phó, ta tới đây là muốn nhờ ngươi một chuyện, thân thể ta đã bình phục, hi vọng về sau này có thể đổi món đi, đừng luôn là dược thiện bốn mặn một canh như vậy nữa”Nghe vậy, mặt hắn lộ vẻ khó xử “Việc này tiểu nhân đã nghe Phù Dung nói qua, nhưng những món này đều do ba quản sự dặn dò tiểu nhân chế biến, bên trong bỏ thêm dược liệu bồi bổ thân thể, có thể giúp Vương Phi bồi bổ thân mình.””Thân thể của ta đã bình phục, không cần ăn dược thiện này nữa.” Nàng nhấn mạnh lần Minh Mậu khó xử trả lời “Mệnh lệnh của Vương gia, tiểu nhân không dám tự tiện làm chủ.”Triệu Như Hi nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn, hóa ra đều là ý tứ của Vương gia, nàng không thể không hoài nghi, Sa Lãng Thần để nàng phải ăn rau một tháng qua, chẳng lẽ là muốn chỉnh nàng?Nàng trầm ngâm một lúc liền trực tiếp đi vào trong phòng bếp. Sau khi nhìn sơ qua nguyên liệu nấu ăn xong, nàng liền quyết định tự mình làm vài món đồ đời của nàng chỉ có hai điều, một là yêu múa, hai là thích ăn, Đã chịu đựng hơn một tháng, nàng không muốn lại bạc đãi dạ dày của mình mấy nguyên liệu cần để nấu ăn, đầu tiên nàng ngâm phấn đông vào nước lạnh, lại ngâm nấm hương vào nước để làm mềm, sau đó cầm dao băm nhỏ gừng và ớt.”Vương Phi, ngài làm cái gì vậy?” La Minh Mậu ngạc nhiên nhìn nàng.”Ngươi đã không dám tự tiện thay đổi món ăn, ta đây tự mình làm, như vậy ngươi cũng không tính là vi phạm mệnh lệnh của Vương gia.”Nàng vừa nói, tay cũng không rảnh rỗi, cầm lên thịt bò đã băm xong bỏ vào nồi, vớt nấm hương đã mềm lên xắt nhỏ lại, đặt chung với gừng và ớt đã băm nhỏ lúc lấy hai khối đậu hủ cắt thành miếng nhỏ ngâm vào nước ấm, tiếp theo cắt nhỏ măng cắt thành lát, sau đó cầm lấy củ cải ở một bên cắt thành nhỏ vụn, tiếp tục đánh đều hai quả trứng để qua một bên để dùng. Cuối cùng nàng lấy cải trắng đã ngâm xong cắt thành nhiều khúc đặt trong một cái khay tới tính lui đã đủ nấu bốn món ăn, Triệu Như Hi đi tới trước lò bếp, kêu một hạ nhân tới nhóm nhân thuần thục nhóm bếp lên, trước tiên nàng xào củ cải khô, rồi đổ trứng đã đánh tốt vào chiên thứ hai là cải trắng xào, món thứ ba là vớt phấn đông đã mềm lên, trộn gừng băm, thịt băm, ớt băm lẫn với nhau, bỏ thêm ít gia vị vào là món mì thịt băm hoàn cuối cùng là đậu hủ Ma Bà, trước tiên nàng trộn gừng băm, thịt băm, ớt băm và tiêu vào nhau, cẩn thận bỏ vào một ít gia vị, lại đem đậu hủ đang ngâm nước để vào hầm trong nước khoai lang là Nhi và Uyển Uyển ở một bên nhìn nàng nhanh nhẹn làm bốn món thức ăn cũng không hề lộ ra vẻ kinh ngạc. Bởi vì lúc trước tiểu thư vì Diệp thiếu gia, từng chuyên tâm học trù nghệ, chỉ có chút kỳ quái là, hôm nay tiểu thư làm đồ ăn trong đó có hai món các nàng chưa từng thấy Minh Mậu đứng nhìn ở một bên thắc mắc, nhịn không được chỉ vào hai món ăn trong đó hỏi “Vương Phi, hai món này là món gì?” Mùi thơm kia tỏa ra làm con sâu tham ăn trong người hắn kêu gào, hắn rất muốn nếm thử mùi vị món ăn đó như thế nào.”La sư phó không biết sao? Đây là con mì thịt băm, đây là đậu hủ Ma Bà.” Triệu Như Hi có chút ngoài ý muốn, hắn không phải là bếp trưởng sao, làm sao mà ngay cả hai món ăn nổi danh như vậy cũng không biết?”Mì thịt băm? Đậu hủ Ma Bà? Tiểu nhân chưa bao giờ nghe nói qua.” La Minh Mậu cảm thấy hổ thẹn vì kiến thức hẹp hòi của vẻ mặt hắn nghi hoặc nhìn chằm chằm hai món ăn kia, Triệu Như Hi nhất thời hiểu được, chắc là nơi này không có hai món ăn này. Nàng lấy một ít đồ ăn chia ra bỏ vào hai cái chén, đưa cho hắn “Đây là cho La sư phó nếm thử.””Đa tạ Vương phi.” Hắn tự tay nhận lấy, chia ra nếm vài ngụm, ánh mắt nhất thời tỏa sáng khen “Ăn ngon.”Sau khi mỉm cười gật đầu với hắn, nàng phân phó Uyển Uyển các nàng bưng thức ăn rời lâu sau, việc Triệu Như Hi tự mình xuống phòng bếp nấu cơm đã có người đến bẩm báo với Sa Lãng Thần.”Vương gia, hôm nay Vương phi tự mình đến phòng bếp yêu cầu La sư phó đổi món ăn, cũng tự mình vào bếp làm vài món ăn.” Vương phủ tam quản sự Nhâm Khang cung kính khoanh tay, đứng trước mặt hắn bẩm vậy, Sa Lãng Thần trầm ngâm một chút mới hỏi “Thân thể nàng như thế nào?”Lúc trước, Nhạc Bình hầu cố ý giấu diếm chuyện Vu Nguyệt Oanh cùng tình lang bỏ trốn, cuối cùng uống thuốc độc tự tử, giả vờ tung tin ra bên ngoài là nàng bị nhiễm phong hàn, thân thể không thực tế hắn đã sớm biết được việc này, sở dĩ chưa nói ra, chẳng qua là vì Vu Nguyệt Oanh còn có giá trị lợi sai người chuẩn bị dược thiện này cho nàng ăn cũng không phải muốn chỉnh nàng,chỉ là muốn giữ lại mạng của nàng, không muốn nàng vừa gả vào Tĩnh An vương phủ đã bị kịch độc quấn thân mà Khang cung kính bẩm báo “Điều dưỡng hơn một tháng, thân thể Vương Phi xem ra cũng không có gì đáng lo ngại.”Sa Lãng Thần nhẹ gõ lên tay vịn khắc hoa trên ghế dựa, thản nhiên nói“Vậy bảo phòng bếp làm theo yêu cầu của nàng, có thể đổi món ăn.””Vâng.” Editor Tiểu PPhù Dung cùng với một tỳ nữ khác bưng bữa tối đến, nhìn thấy Triệu Như Hi lập tức vui vẻ nói “Vương Phi, thức ăn tối nay đã được thay đổi, sư phó đặc biệt nấu cho Vương Phi vài món ăn khác nhau.”Không đợi Triệu Như Hi mở miệng Uyển Uyển đã lên tiếng “Thật sao? Để ta nhìn thử xem.”Nàng nhanh chóng đi qua, mở giỏ đựng thức ăn ra đã thấy vài món ăn đặt bên trong, quả nhiên không phải là dược thiện lúc trước. Ngoảnh lại cười tươi nói “Vương Phi, đồ ăn quả nhiên đã được thay đổi, không uổng công Vương Phi tự mình xuống phòng bếp một chuyến.” Nàng vừa nói, vừa bưng mấy món ăn kia ra để lên Như Hi nhìn mấy món ăn trên bàn, có cá kho tàu, miến cua, đậu hủ nhân nấm hương, rau cải xào nấm, còn có canh bí đỏ chưng trúc cùng với món nàng đã làm lúc trưa, đậu hủ ma món đậu hủ ma bà, Triệu Như Hi có chút kinh ngạc, sau đó liền cười một tiếng, thầm nghĩ nhất định là La sư phó thấy nàng làm món ăn này cũng không nhịn được làm thử, cố ý đưa tới cho nàng nếm Nhi nhìn thấy không khỏi nghi hoặc “Món đậu hủ ma bà này chẳng phải là món Vương Phi đã nấu lúc trưa sao?”Uyển Uyển cười mắng “Ta thấy là buổi trưa La sư phó đứng bên cạnh nhìn Vương Phi nấu ăn liền học trộm, đây là đem tới khoe với Vương Phi đấy.”Trưa nay Vương Phi tự mình làm mấy món ăn kia cũng cho nàng nếm thử, nhớ tới hương vị kia, nước miếng trong miệng nàng liền nhịn không được chảy khi nếm thử xong nàng liền hiếu kì hỏi “Vương Phi, hai món ăn này ngài học được ở đâu vậy, lúc trước sao lại chưa từng thấy ngài làm?”Không ngờ Vương Phi lại nói “Đây là ta nằm mơ nhìn thấy, liền muốn làm thử xem sao.”Triệu Như Hi trước tiên ăn thử món đậu hủ ma bà, vuốt cằm nói “La sư phó chỉ nhìn ta làm một lần, không ngờ đã nhớ kỹ cách làm, hương vị không kém bao nhiêu so với món của ta.”Màu sắc, hương vị của mấy món ăn trước mắt này làm khẩu vị của nàng được mở rộng. Nàng nhanh chóng thưởng thức hết toàn bộ thức ăn trên bàn, hương vị mỗi món ăn đều vô cùng ngon, làm nàng không nhịn được ăn nhiều thêm một chén nửa chén bí đỏ chưng trúc, ăn đến mức cái bụng không chứa nổi nữa nàng mới để đũa xuống “La sư phó không hổ là đại trù của Vương phủ, trù nghệ quả nhiên không tầm thường.”Nghe thấy lời khen ngợi của nàng, Phù Dung đang đứng hầu một bên liền cười nói “La sư phó ở Vương phủ đã gần hai mươi mấy năm, cho dù là lão Vương gia, lão Vương phi hay là Vương gia đều rất thích đồ ăn La sư phó chỉ có các chủ tử trong vương phủ mới có tư cách ăn thức ăn do La sư phó tự tay làm, ngay cả các cơ thiếp của Vương gia cũng chưa có loại phúc khí này đâu.”Vương Phi là chính thê của Vương gia, xem như là chủ tử của Vương Phủ, bởi vậy thức ăn của nàng đương nhiên là do La sư phó tự tay nấu.”Thức ăn của nhóm cơ thiếp là do ai nấu?” Uyển Uyển tò mò kia ở Nhạc Bình Hầu phủ, tuy là thức ăn của nhóm chủ tử đều do bếp trưởng đưa ra cách làm, nhưng không phải mỗi món ăn đều do bếp trưởng tự mình làm mà tùy theo hiểu biết của mỗi người về các món ăn, do các đầu bếp khác nhau làm.”Thức ăn của các nàng là do bốn người Dương sư phó, Lý sư phó, Ngũ sư phó, Trương sư phó phụ trách.” Về phần thức ăn của hạ nhân đều do tiểu đầu bếp xong bữa, Triệu Như Hi cố ý mang giấy lụa tới viết vào vài chữ rồi bỏ vào giỏ đựng thức ăn, để Phù Dung giao cho tỳ nữ bưng thức ăn tới đem về phòng nữ kia đem theo giỏ đựng thức ăn về phòng bếp, đưa tờ giấy lụa cho La Minh Mậu. Sau khi nhìn, trên khuôn mặt hắn liền hiện lên một nụ cười vui mừng. Bởi vì trên giấy lụa kia viết- - Màu sắc, hương vị đầy bữa tối của Sa Lãng Thần cũng có món đậu hủ ma bà, những món ăn khác hắn đều đã từng ăn, bởi vậy chỉ nếm một chút. Chỉ có món ma bà đậu hủ, trước kia hắn chưa từng ăn qua vậy nên gần như ăn hết toàn dụng xong mỹ thựcmón ăn ngon, nghỉ ngơi một lát, Triệu Như Hi khó có được tâm trạng tốt, nàng đẩy cửa sổ ra, muốn ngắm nhìn ánh trăng bên ngoài.”Vương Phi, bên ngoài lạnh, đừng đứng bên cửa sổ hóng mát, tránh bị cảm lạnh.” Bây giờ đã là tháng mười một, thời tiết lạnh dần, Trăn Nhi suy nghĩ xong liền đi qua đóng cửa sổ.”Đừng đóng, ta muốn hóng gió.” Triệu Như Hi lui lại, hít thật sâu không khí trong lành, nâng mắt nhìn thấy trăng khuyết trên trời, không khỏi nhớ đến chuyện không may trước kia. Nàng và vũ đoàn tập luyện một điệu múa tên là “Phi Thiên”, lúc đó tập luyện hơn một tháng, chuẩn bị mấy ngày sau lên đài biểu diễn, mà bây giờ nàng chỉ có thể vắng mặt, rốt cuộc không thể tham gia biểu múa “Phi Thiên” kia là soạn lại từ chuyện cổ Thường Nga bôn nguyệt Hằng Nga lên cung trăng, chuyện kể rằng sau khi Hằng Nga trộm linh dược liền một mình một người bay về Nguyệt cung, trải qua nhiều năm cô đơn ở tới điệu múa kia, tế bào toàn thân nàng không nhịn được rục rịch, mặc dù lúc này không có nhạc,nhưng trong lòng nàng đã ngâm nga lên điệu nhạc, chậm rãi lay động thân thể, bắt đầu người Phù Dung cũng không thấy lạ, bởi vì khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Vương Phi cao hứng cũng sẽ thoải mái nhảy múa như cho Uyển Uyển và Trăn Nhi thấy lạ là, trước kia chủ tử không am hiểu nhảy múa, cũng không biết vì sao bây giờ lại biết từng hỏi qua, mà câu trả lời của nàng là-”Lúc trước khi ta mê man, rất nhiều lúc nằm mơ, những điều này là học được ở trong mơ.”Thời gian chủ tử mê man quả thật không ít, vậy nên mặc dù thấy kinh ngạc, nhưng hai người cũng không nghĩ này cả thể xác và tinh thần của Triệu Như Hi đều chìm trong điệu múa bi ai triền miên, để bản thân mình trở thành Hằng Nga, giống Hằng Nga yêu Hậu Nghệ, trượng phu chồng của nàng, đến khi hai người tan vỡ, lại đến lúc Hằng Nga trộm linh dược, một mình bay về Nguyệt cung, múa, múa, nàng không kìm được lã chã rơi nay, sau khi dùng xong bữa, Sa Lãng Thần thấy ánh trăng hôm nay vừa hay rất đẹp liền đi bộ tiêu thực dưới ánh trăng. Đi một lúc lâu, đang định trở về thì ánh mắt lơ đãng nhìn thấy bên trong gian phòng chưa đóng cửa sổ, ánh trăng sáng ngời chiếu vào trong phòng, hắn lờ mờ thấy có bóng người lay động bên muốn nhìn rõ ràng người đó đang làm cái gì, đi đến mới phát hiện chỗ này là sân của Vương Phi của hắn Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt nữ tử đang nhảy múa trong phòng, giờ phút này vẻ mặt nàng đẹp dịu dàng mà thê lương, nước mắt trong suốt đọng trên mặt nàng được ánh trăng chiếu vào tỏa sáng, mà thân thể nàng lay động giống như tiên nữ muốn bay lên, điệu múa mềm mại linh động tuyệt mắt Sa Lãng Thần như bị đóng đinh lại, không thể rời mắt khỏi người nàng Khi hai chân nàng mở ra nhảy lên cao, dường như sẽ bay về phía chân trời xa xôi thì không hiểu sao tim của hắn hơi chấn động, nhưng hắn rất nhanh liền khắc chế loại tâm tư khác thường này, tiếp tục nhìn chăm chú vào nàng đến khi nàng múa Như Hi thở dồn dập, đây là từ sau khi nàng xuyên tới thế giới này, lần đầu tiên có đủ thể lực nhảy hết điệu múa, mặc dù thân thể mệt muốn chết nhưng trong lòng lại thấy thỏa mãn dị cười lên, hơi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, mới từ từ mở mắt, ánh mắt lơ đãng nhìn, nhưng lại nhìn thấy một đôi mắt đen lạnh lùng ngoài cửa giật mình sợ run, mới nhận ra người đang đứng ngoài cửa sổ là ai.”Vương gia?!” Làm sao hắn lại tới chỗ này?Sa Lãng Thần đẩy cửa đi vào hắn, ba người Uyển Uyển vội vàng cúi người hành lễ “Vương gia vạn phúc.”Triệu Như Hi cũng hạ thấp người hành lễ với hắn, “Vương gia.””Mới vừa rồi ngươi múa điệu múa gì vậy?” Sa Lãng Thần nhìn về phía nàng thấy qua không ít điệu múa, bao gồm vũ đạo dị tộc, lại chưa từng thấy qua điệu múa của nàng. Không có bước múa cố định, thân thể của nàng tùy tiện mở ra, khi thì nhảy vọt lên, khi thì nằm nhoài người ra... Vẻ mặt của nàng cũng biến đổi không ngừng theo điệu múa, khi thì triền miên, khi thì bi thương.”Đó là lúc trước ta nhìn thấy trong mộng, hôm nay cao hứng, liền nhảy theo. “ Lời này lúc trước nàng nói với bọn Uyển Uyển, lần này cũng trả lời hắn như biết theo thân phận của nàng nên tự xưng là nô tỳ hoặc là thiếp thân, nhưng nàng không thích loại xưng hô hạ thấp bản thân này, rõ ràng nàng là chính thê, tại sao phải tự mình hạ mình làm thiếp? Vì vậy nàng liền giống như kiếp trước xưng thấy trong mộng? Hai mắt màu đen lạnh lùng của Sa Lãng Thần nhìn từ trên xuống dưới người nàng, nàng mặc quần áo lụa màu hồng nhạt, thắt lưng bằng bông vải, dáng người mảnh khảnh tinh tế, trên trán phủ một lớp mồ hôi mỏng, hai má tuyết trắng đỏ bừng làm sáng lên khuôn mặt thanh lệ của nàng.”Xem ra thân thể của ngươi đã khôi phục không ít.” Ba năm trước đây hắn đến Đô thành yết kiến hoàng thượng, từng gặp qua Vu Nguyệt Oanh một lần. Cũng không biết vì sao, hắn có cảm giác người trước mắt này không phải là Vu Nguyệt Oanh hắn từng gặp ba năm trước đây, không phải khuôn mặt khác mà là khí chất cả người nàng rất nhìn thấy ba năm trước là một Vu Nguyệt Oanh buồn vui rõ ràng, tính nóng như lửa, mà bây giờ nàng lại có vẻ ôn đạm ôn hòa, điềm đạm như nước, là vì đi một vòng đến trước Quỷ Môn quan nên tính tình thay đổi sao?”Đa tạ Vương gia quan tâm, tĩnh dưỡng hơn một tháng, thân thể ta đã hồi phục không khác lúc trước bao nhiêu.”Hắn nhàn nhạt gật đầu, không ở lại lâu hơn nữa, xoay người rời đi.”Cung tiễn Vương gia.” Mấy người Uyển Uyển vội vàng quỳ gối hành Sa Lãng Thần đi rồi, Phù Dung vui mừng kích động nói “Vương Phi, rốt cuộc Vương gia cũng đến xem ngài, ngài cần phải nắm chắc cơ hội.””Cơ hội gì?” Triệu Như Hi mờ mịt hỏi.”Đương nhiên là cơ hội tiếp cận Vương gia nha!” Chủ tử được sủng ái, tỳ nữ là nàng tự nhiên cũng có chỗ tốt, vậy nên nàng hận không thể ra ý kiến cho Vương Phi, đánh vào tâm của Vương vậy, vẻ mặt Triệu Như Hi liền buồn bực, nàng ước gì hắn quên Vương Phi là nàng đi là tốt nhất, đừng tới quấy rầy nàng nữa, nàng thầm nghĩ muốn yên tĩnh sống qua ngày, tuyệt đối không muốn cùng đám cơ thiếp kia tranh đoạt sủng ái của nàng không có hứng thú, Phù Dung sốt ruột vì nàng “Vương Phi, chẳng lẽ ngài không muốn được Vương gia sủng ái sao?””Hắn có nhiều cơ thiếp như vậy, ta đoạt không được, hay là thôi đi, như bây giờ cũng rất tốt.” Ở nơi này bình bình đạm đạm sống qua ngày, nàng không thấy có cái gì không hiểu rất rõ ràng, thân thể này thoạt nhìn giống như đã khôi phục rất tốt, nhưng các bộ phận trong cơ thể đã sớm bị ăn mòn từ lúc Vu Nguyệt Oanh nuốt thuốc độc vào, chống đỡ không được bao lâu sẽ tắt như đèn cạn dầu. Nàng muốn yên tĩnh hưởng thụ đoạn thời gian này, đi hết đời người ở dị giới này.”Vương Phi...”Phù Dung còn muốn khuyên nữa lại bị Trăn Nhi ngăn cản.”Phù Dung, đừng nói nữa, thân thể Vương Phi còn rất yếu, bây giờ trước hết cứ như vậy đi, có chuyện gì chờ thân thể Vương Phi khôi phục hoàn toàn rồi nói sau.”Nàng nhìn ra Vương Phi muốn im lặng sống qua ngày, không muốn cùng đám cơ thiếp tranh thủ tình cảm, đồng thời nàng cũng hiểu rất rõ kịch độc lúc trước tổn hại nghiêm trọng đến thân thể Vương Phi, lúc này tốn tâm tư đi tranh thủ tình cảm không bằng từ từ điều dưỡng thân thể Vương Phi mới là quan trọng nhất. Người dịch mic2huangThể loại Huyền huyễn, Tiên hiệpTruyện Vương Phi Trở Về là một tác phẩm của đại thần cổ ngôn Thục Khách, tác giả của Trọng Tử, Mùa hoa rơi gặp lại chàng, Tiểu Hoàng không phải tiên…Danh tướng chi nữ Việt Tịch Lạc vì ái mộ nên đã lấy Định vương Vân Trạch Tiêu Tề. Việt lão tướng quân và huynh trưởng của Việt Tịch Lạc vốn không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng vì để địa vị của Định vương vững chắc hơn, và cũng vì hạnh phúc của Định vương phi Việt Tịch Lạc nên đã lãnh binh xuất chinh, kết quả bị gian tế bán đứng nên đã chiến tử sa trường, Việt Tịch Lạc đau đớn khôn cùng, lúc nàng hiệp trợ Vân Trạch Tiêu Tề ra chiến trường cứu viện thì lại bị đánh lén. Trong lúc sinh tử, Vân Trạch Tiêu Tề vì cứu một nữ nhân khác mà bỏ rơi nàng, khiến nàng trúng tên rơi xuống vực sâu vạn trượng… Nhiều năm sau, Vân Trạch Tiêu Tề một lần nữa đại hôn, cưới nữ nhân tâm tư cẩn mật được hắn cứu xưa kia. Lúc này thì nữ nhân tên Nhạn Sơ được chủ nhân thần bí của Vĩnh hằng chi gian* cứu sống cũng đã hoàn thành khế ước, mang theo chân tướng Việt gia chiến tử sa trường năm xưa, mang theo bí mật không thể cho ai biết sau lưng Vĩnh hằng chi gian, mang theo lời nguyền đưa “Ác ma” vào Diễm quốc, mang theo bí mật phá vỡ sự cân bằng của thế giới, mang theo một con tim rỉ máu thù hận, trùng sinh trở về.*Chốn vĩnh hằng Giống như Ben Affleck và Jennifer Lopez yêu lại từ đầu sau nhiều năm xa cách trở thành giai thoại ở Hollywood, ngành giải trí Hong Kong Trung Quốc có Vương Phi và Tạ Đình Phong viết nên chuyện tình đẹp thách thức mọi giới hạn về thời gian, tuổi tác và chuẩn mực xã quan hệ lãng mạn của hai ngôi sao hàng đầu châu Á giống như một bộ phim kịch tính, với những cú twist không thể lường trước, từ tình yêu sét đánh đến hôn nhân với những người bạn đời khác, rồi ly hôn và cuối cùng là tái đôi khiêm tốn nhất gọi tên Tạ Đình Phong - Vương Phi Giàu, quyền lực mà cùng nhau làm điều này trên máy bayDù yêu đương kín tiếng, Vương Phi và Tạ Đình Phong luôn là cặp tình nhân nhận được nhiều sự quan tâm nhất trong showbiz Hoa ngữ. Sự khởi đầu của chuyện tình thập kỷ Theo Straits Times, người ta lan truyền rằng vào năm 2000, Vương Phi và Tạ Đình Phong gặp nhau tại một bữa tiệc do nữ ca sĩ huyền thoại Mai Diễm Phương tổ chức. Họ nhanh chóng trúng tiếng sét ái tình bất chấp Vương Phi lớn hơn Tạ Đình Phong 11 tuổi, từng ly hôn và có con gái đồn Thiên hậu Hong Kong và tài tử Ngọc Quan Âm hẹn hò rộ lên kể từ đó. Họ từng bị bắt gặp trao nhau nụ hôn say đắm tại quán bar ở khu dân cư Happy Valley, Hong Kong, Trung Quốc. Tuy nhiên, cả hai phủ nhận chuyện tình tháng sau, đôi uyên ương đến quán rượu ở Vịnh Đồng La Hong Kong, Trung Quốc để tham dự buổi dạ tiệc mừng chiến thắng tại Liên hoan phim Cannes của nam diễn viên Lương Triều Vỹ. Lúc này, họ mới chính thức xác nhận bên nhau bằng cử chỉ tay trong tay ra về. Truyền thông gọi đó là "cái nắm tay thế kỷ".Vương Phi và Tạ Đình Phong lần đầu tiên công khai xuất hiện cùng nhau vào đầu những năm 2000. Ảnh nhiên, mối quan hệ giữa họ chỉ kéo dài 2 năm. Bóng hồng xuất hiện cạnh mỹ nam họ Tạ được thay thế bằng người đẹp Trương Bá Chi. Hai người ngày càng thân thiết sau khi đóng chung một số bộ phim như Lão Phu Tử...Năm 2005, Vương Phi kết hôn với ngôi sao Anh hùng xạ điêu Lý Á Bằng và hạ sinh con gái Lý Yên một năm sau đó. Tương tự, Tạ Đình Phong bí mật trao lời thề ước với Trương Bá Chi tại Amanpulo Resort ở Philippines vào năm 2006. Họ lần lượt chào đón hai con trai vào năm 2007 và 2010. Ly hôn và bê bối Khi mọi chuyện tưởng chừng như đã an bài ổn thỏa, số phận dường như lại có kế hoạch khác cho hai cặp vợ 2008, Tạ Đình Phong và Trương Bá Chi trải qua khủng hoảng hôn nhân nghiêm trọng khi những bức ảnh khiêu dâm của nàng Tinh nữ lang, cùng nhiều sao nữ khác, với Trần Quán Hy bị rò rỉ trên mạng xã hội. Đây trở thành một trong những bê bối tình dục lớn nhất showbiz xứ Cảng Thơm cho đến bây Straits Times , Tạ Đình Phong đã sát cánh bên vợ vượt qua giai đoạn khó khăn. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của họ vẫn đi đến hồi kết vào tháng 8/2011 khi sóng gió đã qua. Hai con trai, Lucas và Quintus, sống cùng mẹ, còn Tạ Đình Phong chu cấp tiền nuôi 2013, Vương Phi và Lý Á Bằng thông báo kết thúc cuộc hôn nhân 9 năm. Theo tài tử họ Lý, anh giành được quyền nuôi con gái Lý Yên. Thời điểm đó, họ không chia sẻ về nguyên nhân ly hôn, nhưng có tin đồn các vấn đề tài chính gây ra mâu thuẫn trong gia tin tiết lộ với 8 Days Singapore theo một phóng viên tài chính của Trung Quốc, sau khi kết hôn, Lý Á Bằng dồn tiền đầu tư vào nhiều dự án khác nhau, bao gồm quán bar, bất động sản và chương trình truyền hình, nhưng đều thất bại và ôm khoản nợ khổng lồ. China Press đưa tin vào năm 2023, Lý Á Bằng nợ khoảng 5,6 triệu sao Tiếu Ngạo Giang Hồ từng xác nhận tin đồn trên trong lần xuất hiện trên chương trình A Date with Luyu năm 2018. Anh tiết lộ không có thu nhập trong 6 năm. "Đó là lý do tại sao tôi ly hôn", Lý Á Bằng thú Đình Phong từng kết hôn với Trương Bá Chi, còn Vương Phi có cuộc hôn nhân 9 năm với Lý Á Bằng. Ảnh hợpNăm 2014, con đường của Vương Phi và Tạ Đình Phong một lần nữa giao nhau ở Pháp. Thời điểm đó, Vương Phi tham dự Tuần lễ Thời trang Paris, còn Tạ Đình Phong quay chương trình du lịch. Sự trùng hợp này gây xôn xao truyền thông Hoa ngữ. Người hâm mộ đều mong chờ hai người yêu cũ hội ngộ khi họ đều đã trở lại tình trạng độc 4/2017, Vương Phi và Tạ Đình Phong công khai chuyện tái hợp. Dù vậy, họ duy trì thái độ kín tiếng trước công chương trình trò chuyện trên truyền hình năm 2019, nam diễn viên Tiểu Ngư Nhi Và Hoa Vô Khuyết tiết lộ luôn yêu thầm Vương Phi trong suốt 20 thời điểm, diva sinh năm 1969 được phát hiện đeo một chiếc nhẫn nghi là tín vật đính hôn với tình kém tuổi, nhưng cả hai đều không xác nhận sắp có đám từ khi bắt đầu lại duyên cũ, đôi tình nhân nhiều lần bị đồn đoán chia tay. Vẫn như cũ, họ không lên tiếng đính chính. Tuy nhiên, việc công khai nắm tay nhau tại sân bay Bắc Kinh vào giữa tháng 3 đã dập tan một nghi đó, vào tháng 1, cư dân mạng rộ lên cuộc thảo luận về việc có khả năng Tạ Đình Phong và Vương Phi bí mật cùng nhau đi trượt tuyết ở Nhật Bản. Mọi chuyện bắt đầu từ bức ảnh do Tạ Đình Phong đăng trên Weibo. Trong đó, anh ngồi trên nền tuyết thưởng thức bánh mì kẹp và hình ảnh Vương Phi dường như phản chiếu trên chiếc kính to bản mà anh đội trên Đình Phong và Vương Phi tái hiện "cái nắm tay thế kỷ" sau hơn 20 năm. Ảnh Getty Images. Người cũ giờ ra sao? Theo Her World, sau khi ly hôn, Trương Bá Chi và Tạ Đình Phong không trở mặt thành thù như nhiều cặp đôi khác. Họ duy trì mối quan hệ thân tình để cùng nhau nuôi dưỡng các con. Nữ diễn viên 8X được cho là nhận 10 triệu USD tiền cấp dưỡng hàng năm từ chồng 2017, cô ra mắt dòng phụ kiện cô dâu cho thương hiệu riêng. Ban đầu, công việc kinh doanh thuận lợi. Tuy nhiên, đại dịch COVID-19 khiến cô bị tổn thất tài chính nặng 2018, Trương Bá Chi thông báo sinh con trai thứ ba. Danh tính cha ruột đứa trẻ trở thành chủ đề bàn tán rầm rộ thời điểm đó, ngay cả Tạ Đình Phong cũng bị réo tên. Tuy nhiên, Trương Bá Chi và văn phòng làm việc riêng chưa bao giờ tiết lộ điều 2021, người đẹp chuyển hướng sang lĩnh vực livestream trên Douyin TikTok Trung Quốc và gặt hái được thành công lớn. Ngay từ buổi phát trực tiếp đầu tiên, cô thu hút hàng triệu người xem và tạo ra số lượng đơn đặt hàng đáng khi đó, Lý Á Bằng tái hôn với người mẫu kém 19 tuổi Hải Hà Kim Hỷ vào năm 2022 và lên chức cha lần hai. Tuy nhiên, anh đang gánh khoản nợ khổng lồ và được cho là đang bán trà để kiếm tiền trả Á Bằng tái hôn với người mẫu kém 19 tuổi, có thêm con gái. Ảnh SCMP "Uyển Uyển, không được nói bậy." Trăn Nhi trách nhẹ."Ta có nói sai sao? Họ chỉ là thị thiếp, cũng dám đến chỗ của vương phi cướp người, không phải hồ ly tinh thì là cái gì?!"Biết Uyển Uyển là thay nàng bất bình, Triệu Như Hi thoáng cười nhạt trấn an nói "Uyển Uyển, ta không muốn giành Vương Gia với các nàng, Vương Gia thích đi đâu thì đi, chẳng quan hệ tới ta."Có lẽ là do mấy ngày nay chung sống hòa hợp với hắn, để cho nàng nhất thời quên một sự thật là hắn còn có mười mấy thị thiếp đến tình cảnh sau khi hắn vừa nhìn thấy Băng phu nhân và Yến phu nhân xuất hiện đã quay người bỏ đi, tâm tình của nàng giống như bị người nào len lén đổ một giọt dấm, một chút chua chát dâng không thừa nhận mình là đang ghen, nàng chỉ là cảm thấy...... rất thất vọng về hắn, không sai, chính là thất vọng, cái này rất giống vốn là ngươi phát hiện có miếng bánh ngọt thoạt nhìn ăn thật ngon, kết quả sau khi ăn, phát hiện mùi vị không ngon như suy nghĩ trước đó của mình, còn có chút Như Hi càng muốn thuyết phục mình, tâm tình lại càng rối cùng nàng cầm miếng bánh hạnh đào nhét vào trong miệng, nghĩ nhờ vào đồ ngọt tới ổn định cảm xúc khác thường dù Sa Lãng Thần cùng Băng phu nhân, Yến phu nhân cùng nhau rời đi, nhưng mà dọc theo đường đi hắn đều giữ yên lặng, chỉ nghe hai người không ngừng ở bên lỗ tai hắn cãi vả."Vương Gia, ngài phải làm chủ cho Sương muội muội, chắc chắn vì nàng bôi dầu trắng da mà Băng muội muội đưa tới mới chết ngất như vậy.""Vương Gia, ngài đừng nghe Yến tỷ tỷ ngậm máu phun người, chắc chắn Sương tỷ tỷ chết không phải do bôi dầu trắng da mà Băng Nhi đưa, đừng nói Băng Nhi không có ý hại người, cho dù có, sao Băng nhi có thể ngu ngốc không kiêng dè mà đưa dầu trắng da hại chết nàng, lúc Sương tỷ tỷ bất tỉnh, chỉ có Yến tỷ tỷ ở đó, nàng mới là người có hiềm nghi lớn nhất.""Vương Gia, nàng là hung thủ hại Sương muội muội.""Vương Gia, hung thủ thật sự hại chết Sương tỷ tỷ là Yến tỷ tỷ."Hai nàng tranh cãi không ngừng, chỉ trích lẫn phòng khách, sau khi Sa Lãng Thần ngồi xuống, ánh mắt lãnh khốc nhìn qua nhìn lại hai người, hai người lập tức bị sợ đến im tổng quản Nghiêm Thái vội vàng chạy tới."Thuộc hạ tham kiến Vương Gia.""Nghiêm tổng quản, nguyên nhân cái chết của Sương phu nhân là gì?" Hắn mặt lạnh trước nhị quản gia tới bẩm báo hắn chuyện này thì hắn không hỏi thêm nhiều, là bởi vì cái chết của Sương phu nhân hắn đã sớm đoán được, cũng không ngoài ý, cũng đã tính toán tốt phải xử trí như thế nào."Hồi bẩm Vương Gia, kết quả khám nghiệm, Sương phu nhân là trúng độc chết."" Có tra ra độc trong dầu trắng da mà Băng phu nhân đưa?""Trong kem trắng da không có độc." Nghiêm Thái đáp." Đã xét hỏi qua những thị tỳ?" Sa Lãng Thần lại hỏi."Đã xét hỏi qua, họ đều nói lúc Sương phu nhân ngất xửu, chỉ có Yến phu nhân ở đó, nhưng Yến phu nhân cũng không có cử chỉ đáng nghi, vừa thấy Sương phu nhân ngất xửu, đã vội vàng sai người đi mời đại phu."Ánh mắt Sa Lãng Thần lại nhìn về hai người cơ thiếp."Nếu tạm thời tra không ra hung thủ, Bổn vương phạt các ngươi ở trong phòng của mình suy nghĩ mười ngày." Hai người này còn có chỗ cần dùng, vì vậy hắn cũng không nghiêm trị."Vương Gia......" Băng phu nhân có chút không phục muốn mở miệng, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn, lập tức ngậm mặt Sa Lãng Thần lạnh nhạt phất tay nói "Đi xuống đi.""Dạ, thiếp thân cáo lui." Hai người cúi chào, trước khi đi ra trừng mắt nhìn nhau, rồi mới rời ngày đầu năm, ngoài phòng tuyết rơi nhiều bay tán loạn, trăng sao mất đi ánh đã khuya, vốn là thời gian nghỉ ngơi, nhưng ở trong phòng Triệu Như Hi lo lắng đi tới đi lui, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa đang đóng, mong đợi bên ngoài cánh cửa kia ngay lập tức, sẽ xuất hiện người nàng muốn nhìn Uyển cũng mặt nóng nảy oán giận nói " Rốt cuộc Trăn Nhi chạy đi đâu, mấy canh giờ rồi còn chưa trở lại, chờ nàng quay về, vương phi ngài nhất định phải mắng nàng thật nhiều." Tuy là oán trách, nhưng trong lời nói của nàng phần nhiều là sự lo lắng không thể che mà vị Lý đại phu ở Đô thành kia đưa cho Vương phi đã dùng hết rồi, giờ Tỵ 11giờ Trăn nhi cầm đơn thuốc đi mua thuốc, không ngờ nàng đi lâu vậy, bây giờ cũng sắp đến giờ Hợi còn không thấy bóng Uyển biết rõ Trăn nhi cũng không phải người ham chơi, mua xong thuốc, nàng nhất định sẽ lập tức trở về, không thể nào ở lại bên ngoài, nàng rất sợ Trăn nhi gặp chuyện không Như Hi rất muốn nói mấy câu để an ủi Uyển Uyển, nhưng nàng cũng rất lo lắng cho Trăn nhi, trong chốc lát cũng không biết nên nói cái nhiên, có người đẩy cửa bước vào, Uyển Uyển nhìn thấy Phù Dung, vội vàng bước đến hỏi " Thế nào rồi, có tin tức của Trăn nhi không?"Trên người Phù Dung mặc áo màu nâu nhạt phủ đầy tuyết, nàng quay lại đóng cửa, bỏ mũ trùm đầu xuống, vẻ mặt nghiêm trọng lắc đầu."Không có, tam quản gia nói sắc trời đã tối, trong thành cũng đã cấm đi lại ban đêm, ngày mai lại cho người đi tìm.""Cuối cùng nàng đã đi đâu, cũng không nói tiếng nào!" Uyển uyển gấp đến độ dậm Dung an ủi nói "Có lẽ nàng gặp được người quen, trò chuyện vui mừng, nhất thời quên mất thời gian, đến khi nhớ tới đứng lên thì thấy sắc trời đã tối, đành ở bên ngoài không có trở lại.""Trăn nhi mới không phải người như vậy, hơn nữa trong thành Lai Ngọc này, nàng cũng không có người quen nào.""Ta nghĩ có thể nàng làm dở chuyện gì đó, nhất thời không về kịp, Uyển Uyển, ngươi cũng đừng quá lo lắng, đi nghỉ trước đi." Triệu Như Hi không muốn nghĩ đến chiều hướng không tốt, chỉ có thể an ủi nàng như vậy cũng là an ủi chính mình."Vương phi, Trăn Nhi sẽ không có chuyện gì chứ?" Vẻ mặt Uyển Uyển lo âu nhìn nàng, muốn cầu một cái bảo nhỏ nàng và Trăn Nhi đã cùng nhau hầu hạ vương phi, tình cảm của hai người còn thân hơn so với tỷ muội ruột, từ lúc nàng chậm chạp không về, nàng mơ hồ có chút lo lắng, cảm giác có chuyện gì không tốt xảy ra."Nàng......" Triệu Như Hi đang muốn mở miệng, đột nhiên cửa truyền đến một tiếng động lạ, giống như có vật nặng gì đó động vào Uyển không có suy nghĩ nhiều, mừng rỡ nhảy dựng lên."Sẽ không phải là Trăn nhi trở lại chứ?"Nói xong liền chạy ra cửa, cánh cửa mở ra, gió rét gào thét lập tức thổi vào, ngay sau đó, khi nhìn thấy người nằm lăn ở trước cửa thì nàng kêu lên một tiếng, "Trăn nhi, ngươi làm sao vậy?"Đền lồng treo ở trước cửa đã bị gió thổi tắt, nàng nhất thời không thấy rõ mặt mũi của nàng ấy, chỉ có thể mơ hồ từ thân hình của nàng nhận ra là Trăn Nhi. Uyển Uyển ngồi xổm người xuống muốn đỡ nàng lên, nhưng người của nàng ấy lại nặng đến mức làm nàng nhất thời đỡ không thế, Triệu Như Hi cũng bước nhanh tới giúp đỡ, lúc cùng Uyển Uyển mỗi người một bên đỡ thân thể của nàng thì Triệu Như Hi cảm thấy trên tay có chút ướt dính, mà chóp mũi mơ hồ ngửi thấy một mùi tanh có chút kinh hãi, cùng uyển uyển đỡ nàng ấy vào trong nhà, ngồi vào trước bàn, đi tới dưới ánh nến, nhìn rõ tình hình củaTrăn nhi, mắt nàng trợn tròn, sắc mặt trắng bệch kinh hãi, há miệng nói không ra này Uyển Uyển cũng nhìn thấy máu chảy ướt đẫm một mảng trên người Trăn nhi, hoảng sợ thét lên, "A —— Trăn nhi, tại sao ngươi lại biến thành như vậy? Là ai làm ngươi bị thương?!"Phù Dung thấy thế cũng đầy hoảng sợ."Tại sao có thể như vậy? Ta...ta đi tìm quản gia gọi đại phu đến." Nàng hốt hoảng chạy ra Uyển nhìn thân thể Trăn Nhi nhuộm đầy máu, không ngừng lo lắng khẩn trương, hốc mắt cũng ửng đỏ."Trăn nhi, Trăn nhi, ngươi tỉnh tỉnh, là ai làm ngươi bị thương đến như vậy?!"Triệu Như Hi sợ hãi, máu chảy trên người Trăn Nhi, làm xiêm y nàng mặc nhuộm đỏ chói, mùi máu tươi bay khắp phòng làm cho nàng mấy lần muốn lát, nàng run rẩy vươn tay, ở chóp mũi nàng thăm dò, phát hiện nàng đã không còn thở, chưa từ bỏ ý định nàng lại sờ về phía động mạch cổ của nàng, cũng không cảm nhận được bất kỳ nhịp đập nào."Uyển Uyển, Trăn nhi nàng, nàng......" Môi Triệu Như Hi run rẩy, từ chết nghẹn ở cổ họng, lần lữa nói không ra mắt Uyển Uyển kiềm nén đã lâu không bị khống chế cứ thế rơi xuống, nàng ôm chặt lấy mặt của Trăn nhi, ở bên tai nàng kêu khóc, "Trăn nhi, ngươi mau tỉnh lại, đừng dọa ta, ngươi mau tỉnh lại, đừng dọa ta cùng vương phi như vậy...... Vương phi, từ trước đến nay Trăn nhi nghe lời của ngài nhất, ngài mau gọi nàng tỉnh lại, để nàng đừng tiếp tục ngủ nữa......""Uyển Uyển...... Trăn nhi nàng, nàng chết, chết rồi!" Triệu Như Hi khó khăn nói ra những lời Uyển không muốn tiếp nhận sự thực này, bi thương gào khóc "Không, Trăn nhi không có chết, Phù Dung đi tìm đại phu rồi, nhất định đại phu sẽ cứu sống nàng, nàng sẽ không chết!"Giống như nàng nói như vậy, Trăn nhi sẽ thật không chết. Triệu Như Hi cảm thấy cổ họng giống như bị cái gì chận lại, không nói ra được lời gì, toàn thân bất giác cũng khẽ đó bỗng dưng nàng đi tới nơi dị thế này, không phải là không sợ, nhưng nhờ có Trăn nhi và Uyển Uyển luôn luôn ở bên chăm sóc nàng, nhất là Trăn nhi, nàng là người tỉ mỉ lại săn sóc, rất nhiều chuyện chưa cần nàng mở miệng trước, Trăn nhi đã có thể thay nàng suy nghĩ trước một bước, mặc dù chỉ chung sống cùng Trăn nhi hơn hai tháng , nhưng nàng cũng luôn dựa dẫm vào nàng nay cứ như vậy nhìn nàng ấy chết đi, nàng giống như mất đi một người thân, trong lòng bi thương cũng không ít hơn Uyển Uyển "Trăn nhi, ngươi nói cho ta biết là ai hại ngươi?! Ngươi nói cho ta biết, ta báo thù cho ngươi! Trăn nhi, Trăn nhi......" Uyển Uyển bi phẫn lay gọi Trăn nhi, nhưng nàng ấy cũng không có cách nào lên tiếng, càng không cách nào nói ra hung thủ giết hại mình là lâu sau, Phù Dung dẫn tam quản gia Khang vừa bước vào phòng, Uyển Uyển vội hỏi, "Tam quản gia, đại phu đâu? Sao đại phu còn chưa tới?"Nhâm Khang hành lễ trước với Triệu Như Hi, sau mới nói "Đã sai người đi mời đại phu, ta nhìn tình hình của Trăn nhi trước một chút."Hắn đi tới bên cạnh Trăn nhi xem xét, phát hiện trên người nàng bị chém vài đao, đao nào cũng trí mạng, đã không còn hơi thở, mày hắn nhíu lại, nhìn về phía Uyển Uyển, biểu hiện lấy làm tiếc, "Nàng đã đi rồi.""Không, không, nàng không có chết, nàng không có chết!" Uyển Uyển sụp đổ lớn tiếng khóc, không tiếp nhận nổi sự thật Như Hi bước đến ôm lấy Uyển Uyển, nàng nghẹn ngào không nói ra lời an ủi, bởi vì lúc này trong lòng nàng cũng cảm thấy bi thương giống Khang gọi tới mấy tên hạ nhân, muốn khiêng thi thể Trăn nhi đi, Nhưng Uyển Uyển liều chết không chịu, nàng thoát khỏi tay Vương phi, kinh hoàng hô "Các ngươi muốn mang Trăn nhi đi đâu?"Thấy nàng đau lòng như thế, Nhậm Khang nhẹ lời giải thích, "Trăn nhi đã chết, ta cho người khiêng thi thể nàng xuống trước, tránh quấy nhiễu đến vương phi, ngày mai lại sai người đưa thi thể nàng đi an táng."Đột nhiên sực nhớ ra gì đó, Uyển Uyển nắm lấy cánh tay của hắn, vội nói "Trăn nhi là mới vừa bị người khiêng đến cửa, hung thủ kia nhất định chưa đi xa, tam quản gia, các ngươi mau đuổi theo, nhất định có thể bắt được.""Chuyện này ta sẽ tự bẩm rõ Vương Gia, chờ chỉ thị của vương gia.""Đợi thêm nữa sẽ không kịp, ngươi còn không đi bắt hung thủ, hung thủ sẽ chạy thoát!" Uyển Uyển kích động vừa đẩy vừa kéo, muốn giục hắn đi bắt hung thủ giết hại Trăn nhi, báo thù cho nói của Uyển Uyển nhắc nhở Triệu Như Hi, nàng cũng tiến lên phía trước nói "Trăn Nhi êm đẹp đi ra ngoài, trở về lại biến thành một cỗ thi thể bị đặt ở trước cửa viện này, nói rõ rằng hung thủ nhất định có liên quan với người trong vương phủ, nếu bây giờ lập tức tra kỹ vương phủ, có lẽ có thể bắt được hung thủ." Cho dù không bắt được hung thủ, ít nhất cũng có thể tra ra được đầu mối gì, lại kéo qua một đêm, chỉ sợ chứng cớ đã bị hung thủ tiêu hủy."Vương phi, chuyện này tiểu nhân phải xin ý kiến Vương Gia trước, sẽ đi xử lý." Nhâm Khang cung kính nói. Tra xét cả vương phủ, việc này quan hệ trọng đại, hắn không làm chủ được."Phải đợi hắn hạ lệnh mới có thể cho người điều tra, đúng không? Được, ta sẽ đi tìm hắn." Triệu Như Hi bất mãn nói xong, cũng không đợi Nhâm Khang mở miệng liền cất bước đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, nàng đã nhìn thấy Sa Lãng Thần đang đi về hướng này, nàng lập tức bước nhanh lên trước đón, "Vương Gia đến rất đúng lúc, trước đây không lâu có người giết chết Trăn nhi, còn để thi thể của nàng trước cánh cửa, hung thủ nhất định đang ở trong vương phủ, xin Vương Gia lập tức phái người tra xét kỹ toàn bộ vương phủ, tìm ra hung thủ sát hại Trăn nhi ."Sa Lãng Thần thấy ngoài trời tuyết rơi nhiều, trên người nàng không phủ khoác áo choàng, chỉ mặc một cái áo màu xanh nước biển, khẽ nhíu mày."Chuyện này Bổn vương sẽ sai người xử lý, ngươi vào nghỉ ngơi trước đi."Nàng cảm thấy hắn căn bản là đang lấy lệ cho qua,trong ngực Triệu Như Hi một cảm xúc bi phẫn nổ tung, lửa giận dâng cao nàng chất vấn nói "Có phải bởi vì Trăn nhi chỉ là tỳ nữ, cho nên ngươi căn bản không quan tâm sống chết của nàng, cũng lười đi tra xét hung thủ giết hại nàng là ai?""Bổn vương chưa nói không tra." Chuyện này hắn tự có chừng mực."Vậy ngươi lập tức hạ lệnh cho người điều tra.""Hiện tại đêm đã khuya.""Đêm khuya thì sao? Hiện tại không bắt hung thủ, đợi đến ngày mai, chờ hung thủ tiêu hủy hết tất cả đầu mối và chứng cớ, thì điều tra khó khăn rồi."Sa Lãng Thần thấy cảm xúc của nàng hơi không khống chế được, nhìn Phù Dung cùng đi theo ra ngoài phân phó nói "Đỡ vương phi trở về phòng nghỉ ngơi."Phù Dung vâng vâng dạ dạ gật đầu, bước nhanh lên trước dìu Như Hi dùng sức hất tay Phù Dung ra, tức giận trừng mắt nhìn chằm chằm Sa Lãng Thần."Ta thật ngu, ngay cả cơ thiếp của ngươi bị người hại chết, ngươi cũng không động lòng, chỉ phạt hung thủ giết người suy nghĩ mười ngày, làm sao sẽ để ý đến cái chết của một tỳ nữ."Từ lúc mới nhìn thấy thi thể của Trăn nhi , trong lòng nàng vẫn luôn kiềm nén sự kinh hoảng, sợ hãi, tức giận cùng bi thương, lúc này cũng không kiềm nén được nữa, tất cả ở thời khắc này trút hết vào hắn, "Đối với ngươi mà nói, một tỳ nữ nhỏ bé không đáng kể chết đi cũng chỉ giống như chết một con kiến, nhưng đối với ta mà nói, nàng tựa như người thân của ta, hung thủ kia lớn mật như thế dám ở trước cửa của ta giết người, kế tiếp có phải hay không đến lượt ta?!"Vốn nàng tưởng rằng chỉ cần nàng khiêm tốn sống qua ngày, tranh chấp trong vương phủ cũng sẽ không liên lụy đến trên người nàng, không ngờ đối phương đến một tỳ nữ vô tội đều không bỏ qua Dung nghe Vương phi trách mắng Vương Gia như vậy, sắc mặt bị dọa sợ đến trắng bệch, ánh mắt sợ hãi không ngừng trên mặt hai người nhìn qua nhìn mặt Sa Lãng Thần thoáng hiện một chút tức giận."Ngươi tỉnh táo một chút."Tính cách của Triệu Như Hi luôn luôn ôn hòa, nhưng mà giờ phút này cũng khống chế không nổi cảm xúc mãnh liệt tràn ngập trong lòng, nhìn hắnGầm hét lên"Trăn nhi chết thảm ở trước mắt ta, ngươi bảo ta tỉnh táo thế nào? Nàng là vì đi ra ngoài giúp ta hốt thuốc mới bị người giết hại, vương phủ này của ngươi đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Ta không cùng người tranh cũng không cùng người giành, tại sao ngay cả tỳ nữ của ta đều không bỏ qua cho, để nàng chết thảm như vậy......"Nói tới đây, đột nhiên trong miệng nàng nôn ra một ngụm máu, ngay sau đó, hai mắt nàng tối sầm lại, cả người đổ Lãng Thần vội vàng đỡ lấy thân thể ngã xuống của nàng, nhìn khuôn mặt nàng tái nhợt gầy gò mắt nhắm chặt, khóe miệng vết máu nhuộm đỏ tươi, yếu đuối giống như bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi nhân thế, trái tim của hắn xiết chặt lại giống như bị người nào bóp mạnh, truyền đến đau đớn, sắc mặt luôn luôn lạnh lùng vào lúc này hiện ra vẻ vội vàng."Mau gọi đại phu......."

vuong phi khong vien phong