TP. THỦ ĐỨC - TUYỂN DỤNG – NHẬN VIỆC NGAYVị trí 1: Kế toán tổng hợp- Chức vụ: Nhân viên- Kinh nghiệm: tối thiểu 1 năm kinh nghiệm ở vị trí tương đương.- Yêu cầu giới tính: Không yêu cầuMô tả công việc• Báo cáo hàng tháng, tình hình sử dụng hóa đơn, báo cáo tài chính cuối năm.• Giao dịch với ngân Truyện Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng - Chương 95-2 với tiêu đề 'Nụ hôn trừng phạt 2' Phần tài sản còn lại không chia vẫn là tài sản chung của vợ chồng. Việc chia tài sản chung của vợ chồng treong thời kỳ hôn nhân không làm chấm dứt chế độ tài sản của vợ chồng theo luật định. Thừ thời điểm việc chia tài sản chung của vợ chồng có hiệu lực, nếu Ngày 17/6/2022, Ủy ban nhân dân tỉnh ban hành Kế hoạch số 119/KH-UBND hỗ trợ, thúc đẩy chuyển đổi số, thanh toán không dùng tiền mặt trong các trường học, cơ sở giáo dục và bệnh viện, cơ sở y tế trên địa bàn tỉnh Hưng Yên, giai đoạn 2022-2025. Theo đó, Kế hoạch nêu rõ mục tiêu tổng quát như sau:- Tạo sự Đọc truyện Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng của tác giả Đồ Lạp Hồng Đậu, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. . Giới thiệu Ebook Tác giả Đồ Lạp Hồng Đậu Thể loại Ngôn Tình, Ngược, Sủng Nguồn Thích Đọc Truyện Trạng thái Tới chương 109 Chương cuối Chương 93-1Giới thiệu truyện“Bé ngoan một chút nào, đêm nay anh nhất định sẽ không bỏ qua đâu..”Tối hôm cà vạt thắt chặt đôi tay vào đầu giường. Trong mắt anh xem cô là một người phụ nữ khác, xâm chiếm triền miên không đủ thoả khóc của cô nấc anh có biết, người mà anh đang tuỳ ý đùa giỡn dưới thân chính là người sẽ trở thành chị dâu anh vào ngày hôm sau?…Cô thật sự là cô dâu, thật sự là cô dâu của nhà giàu có, mọi người đều không ngừng hâm bên ngoài cả đêm lại bị người khác tính kế, xảy ra quan hệ tình một đêm với em trai của chồng sắp sau, đứng trong giáo đường. Bạn thân lại đột nhiên xông vào trong lễ cưới xé rách áo cưới trên người cô mặt với một vài vết hôn xanh tím trên người “Em trai của chồng sắp cưới” thân là phù rể mang theo vẻ mặt khinh bỉ, chế nhạo cô không biết xấu cười rơi nước mắt. Quay đầu, xoay người rời đi. Nếu anh biết, vết hôn trên người cô đều do một tay anh đã tạo ra, có phải cũng sẽ chửi mình không biết xấu hổ hay không?…Vài năm sau, mang theo đứa con trở lại thành phố này một lần ngờ, danh tiếng Triển gia năm đó lại xuống dốc không phanh. Người đã từng là chú rể đã sớm vắng mặt khỏi đời này, kể cả anh cũng biến mất không thấy không nghĩ tới, người mà cô cho rằng cả đời sẽ không còn gặp lại nữa vẫn sẽ gặp lại.…Anh không ngừng làm nhục cô chỉ vì báo thù. Rồi sau đó, bỗng nhiên lại nói là yêu cô, muốn kết hôn với ngu ngốc tin anh, nhưng không nghĩ rằng…Trong ngày hôm ấy tuyên bố tin tức kết hôn, anh lại kéo một cô gái khác xuất Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Epub – Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Prc/Mobi – Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Pdf – Tới chương 109 Chân Niệm Niệm chần chờ, tiến đền gần Triển Mộ Nham nhẹ nhàng nói " Mộ Nham, thật ra thì.... tối hôm qua em đã nói chuyện ly hôn với Tịch Khuynh Viễn, anh ấy cũng đã đồng ý."Triển Mộ Nham đang nhấn thang máy, nghe được Chân Niệm Niệm nói nhue vậy thì quay sang nhìn Niệm Niệm biết anh không hiểu ý của mình, lập tức lấy dũng khí nói thẳng, "Tối nay em có thể không về nhà."Dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng....Triển Mộ Nham nhấp nhẹ môi mỏng, trên mặt không có chút nào thay đổi, chỉ nói "Vân nên đưa em trở về thì hơn, buổi tối anh còn một số việc."Ý là tối nay nhất định không ngủ nên tối nay anh phải lôi Kiều Tề Khiêm ra ngoài uống rượi giải sầu mới được."Là như vậy sao?" Chân Niệm Niệm rất mất mác rũ vai xuống, nhìn bộ dạng anh từ đầu tới cuối đâu có coi trọng bánh cô làm, trong lòng cô mơ hồ hiểu được...Có thứ gì đó giữa hai người bọn họ đã thay bởi vì Lương Yên sao?Nhất định là như vậy!………Đường phân cách………Toàn thân Lương Yên đau nhức đi vào người lớn trong nhà đều đã đi ngủ, chỉ còn Tịch Khuynh Viễn vẫn còn ở trong đại cô trở về lập tức vội vàng đứng lên. Sắc mặt cô tái nhợt khiến lông mày anh ta nhăn lại, "Yên Nhi, sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?"Anh, tại sao anh còn chưa ngủ?" Lương Yên nhìn Tịch khuynh Viễn, thấy bộ dáng lo lắng trùng trùng của anh thì khoát khoát tay, ngồi xuống tựa vào ghế salon, "Không sao ạ, do gần đây công việc bận rộn quá mà thôi.""Không biết là vội vàng cái gì nữa! Trễ như vậy mới về." Tịch Khuynh Viễn rót cho Lương Yên một cốc nước, "Uống nói đi, nhìn sắc mặt em kìa, quỷ cũng bị doạ sợ chạy mất."Lương Yên tựa đầu vào vai Tịch Khuynh Viễn, cảm nhận hơi thở khiến cô yên tâm, nhìn anh thổi nguội nước cho cô, càng làm chóp mũo cô ê ẩm. Nước mắt không nhịn được trào ra ngoài hốc hít hít mũi, buộc mình không được khóc. Vào trước lúc Tịch Khuynh Viễn nghe ra manh mối khác, trầm thấp nói "Anh, anh thật sự ly hôn với chị dâu hả?"Tịch Khuynh Viễn không trả lời, chỉ quay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô qua, "Em đã gặp cô ta?"Lương Yên cũng không tránh, gật gật đầu, chần chờ một lúc cuối cùng vẫn quyết định nói thật, "Cô ấy đi tìm Triển Mộ Nham. Em sợ anh đau lòng, nên mới không dám nói với anh..."Đau lòng sao? Chỉ khi em gái của anh bị thương, anh mới thật sự đau lòng...."Đứa ngốc." Tịch Khuynh Viễn ngắt ngắt mũi Lương Yên, thở dài một hơi mới sâu kín hỏi "Cũng bởi vì bọn họ ở cùng một chỗ, nên em mới có bộ dạng bị đả kích như này hả?Lương Yên đẩy đẩy mặt của Tịch Khuynh Viễn ra xa, một lúc lâu sau mới rầu rĩ nói, "Anh có biết không? Em thích anh ấy hoen mười năm. Năm đó, lúc em đáp ứng ba gả vào Triển Gia, em cho là mình được gả cho anh ấy..."Đây là lần đầu tiền Lương Yên nói những lời trong lòng mình ra. Chầm Chầm, nhẹ nhàng lại lộ ra chút thê lương trong đêm yên tĩnh, khiến lòng Tịch Khuynh Viễn cũng thắt ta ôm Lương Yên vào lòng, "Đứa bé ngốc, năm đó em nên nói với anh.""Em cũng không muốn hại chết Mộ Khoa. Nếu em mà biết anh ấy có thể hận em như vậy, em nhất định sẽ không làm chuyện đó...."Cô vừa hối tiếc vừa áy náy, nước mắt lăn dài từ hốc mắt vào trên da thịt Tịch Khuynh Viễn làm anh ta run lên, ôm chặt thân thể gầy yếu của Lương Yên, đau lòng vuốt vuốt tóc cô, "Đứa bé ngốc, đừng khóc. Em là một cô gái tốt, em đáng để người khác yêu thương."Cũng đáng giá để anh yêu.....………....Tâm trạng ổn định, lúc Lương Yên lên lầu hai đứa trẻ cũng đã ngủ thiếp yên tĩnh đứng ở cửa, nhìn hai đứa trẻ đáng thương thật bảo bối, nếu như mẹ nói cho các con biết, về sau cha của các con sẽ ở chung một chỗ với mợ các con, các con có trách mẹ không đủ cố gắng không, có trách mẹ không cố gắng tranh thủ phần tình thương của cha cho các con không?Không phải là mẹ không đủ cố gắng.....Mà là, loại chuyện như tình yêu này, cho tới bây giờ đều không thể miễn cưỡng......Tắm rửa qua, Lương Yên không về phòng mình ngủ mà rón rén vào phòng hai đứa nhỏ, leo lên giường lớn của lén lén nằm vào giữa hai đứa trẻ, hai tay mở ra, mỗi tay ôm một có tính cảnh giác rất cao, bị Lương Yên quấy một hồi thì vô tri vô giác tỉnh. Thằng bé nheo nheo đôi mắt to xinh đẹp lại, nói nhỏ “Yên Yên?”“Ừ. Làm ồn đến con sao?” Âm thanh của Lương Yên nhẹ như sợi trẻ lắc đầu, yên tâm lầm bầm một câu rồi cọ cọ đầu nhỏ tròn vo vào trong ngực cô. Lương Yên vừa hỏi ra khỏi miệng, hai người đều sửng Yên muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình cho như vậy, không phải chứng minh cô rất để ý đến chuyện anh và Niệm Niệm sao?Triển Mộ Nham nhíu mày, nhìn Lương Yên “Cô rất để ý chuyện này?"“Không có." Lương Yên phản bác theo bản năng. Nhưng càng như vậy, càng lộ ra sự chột Yên cúi đầu, vừa dùng bút vạch ra những chỗ số liệu bị sai, vừa nói “Coi như tôi chưa hỏi gì đi, anh không cần trả lời đâu."Triển Mộ Nham gõ vào trên giấy, nhắc nhở “Số liệu này đúng rồi!"So với sự hoảng loạn trong lòng Lương Yên, Triển Mộ Nham lại bình tĩnh đến không thể tưởng tượng nổi. Lương Yên cúi đầu nhìn kĩ, quả nhiên là cô sai, Lương Yên không thể không bội phục ánh mắt sắc bén của Triển Mộ Nham, nhất thời vô cùng xấu thủ thời gian sửa lại, lại nghe Triển Mộ Nham hững hờ nói “Đêm đó, chúng tôi chưa làm gì hết."Tay Lương Yên nhẹ nhàng run lên một cái, nín thở nhưng cũng không ngẩng đầu lên.“Dù cô không xuất hiện, đêm đó tôi cũng sẽ không đụng vào Niệm Niệm." Triển Mộ Nham cố gắng sao cho lời nói không giống như đang giải thích, mà chỉ là bình tĩnh kể lại.“Vì sao?" Lương Yên ngẩng đầu lên hỏi.“Rất đơn giản. Bởi vì cô ấy đã có chồng rồi! Còn tôi thì lại không thích làm người thứ ba." Triển Mộ Nham buông tay, nhìn qua Lương sắc mặt Lương Yên rõ ràng thay đổi, như sáng tỏ. Anh lại kéo kéo môi, lành lạnh bồi thêm một câu “Chả qua, chẳng mấy chốc cũng sẽ ly hôn!"Quả nhiên...Sắc mặt Lương Yên rất nhanh lại suy sụp xuống “Đúng vậy, đến lúc đó tôi nhất định sẽ thay anh trai tôi chúc phúc cho hai người."“Tịch Lương Yên, cô đang ghen sao?" Triển Mộ Nham híp mắt nhìn cô, làm cho Lương Yên miệng đắng lưỡi khô.“Không có!" Lương Yên phản bác Mộ Nham ý vị thâm trường nhìn cô nửa ngày, giống như đang muốn nhìn xem lời nói của cô là thật hay giả, nửa ngày sau, anh mới đổi đề tài “Bây giờ, đến phiên cô trả lời câu hỏi của tôi! Đêm đó, cô với Liên Thiếu..."Triển Mộ Nham không nói hết, mà chờ Lương Yên trả Yên nắm chặt cây bút, đầu ngón tay tái nhợt “Anh không cần biết chuyện gì xảy ra đã cho rằng tôi là người tùy tiện, đời sống cá nhân loạn thất bát tao. Nói khó nghe một chút, thì trong mắt anh, ai tôi cũng có thể xem là chồng. Cho nên, đáp án của câu hỏi này, đối với tổng giám đốc anh mà nói căn bản không có gì quan trọng. Trong lòng anh đã sớm chuẩn bị cho tôi một đáp án rồi!"Trong lời của cô, lộ ra sự oan uổng và lên Mộ Nham hơi run lên, lặp lại “Nói cho tôi biết đáp án. Đêm đó, hai người không ở cùng một chỗ có đúng không?“. Trong tiềm thức, anh đang chờ đợi đáp án gì, anh biết rõ. Thế nhưng là...Lương Yên “Không, đêm đó chúng tôi ở cùng một chỗ."Ánh mắt của Triển Mộ Nham lập tức tối mỏng giật giật, muốn nói cái gì, nhưng cổ họng như bị chặn lại, buồn bực nói không nên Mộ Nham bực bội vứt cây bút trên tay xuống, đứng dậy định bỏ bất ngờ, giọng Lương Yên lại yếu ớt vang lên “Nếu như tôi nói, đêm đó chúng tôi chỉ nói chuyện phiếm với nhau, chứ không hề làm gì hết, thì anh có tin không?"

giao dịch không dứt tổng tài đại nhân